Nội dung
Tôi đã xuyên không và sở hữu cơ thể của một nữ phụ trong cuốn tiểu thuyết, người được định là sẽ chết vì di chứng ngay sau khi hạ sinh đứa con cho nam chính. Thậm tệ hơn nữa là, ngay sau khi xuyên không và tỉnh lại, thì tôi đã phát hiện mình đã là tân nương sắp cưới rồi. “Mình nhất định bằng mọi giá nào cũng phải tìm ra được con đường để cứu thoát bản thân mới được.” Để nhằm đề phòng cho việc vị công chúa, cũng chính là nhân vật nữ chính sẽ xuất hiện trong tương lai thì tôi đã chuẩn bị trước bằng cách rạch ra ranh giới giữa tôi và nam chính là dõng dạc tuyên bố với nam chính rằng “chúng ta chỉ đơn thuần là bạn bè, không hơn không kém, mà thôi!” rồi tận tụy chăm sóc anh ta trong suốt 8 năm ròng rã để chờ đợi nữ chính tới. Để rồi cho nam chính, người mà lẽ ra sau khi thành công trong công cuộc giải cứu thế giới sẽ bắt đầu đem lòng yêu nữ chính, thế nhưng tại sao giờ đây, anh ta lại quay trở về chỉ một thân một mình thế kia? “Ơ kìa, nàng công chúa của anh đâu rồi? Tại sao anh lại chỉ trở về một mình thế này?” “Chẳng phải nàng công chúa của anh đang ở ngay đây đó sao.” “Không phải như vậy! Ý của tôi là người vợ thực sự của anh, người sẽ kết hôn với anh ấy.” Nam chính khó chịu, cau mày hỏi. “Vậy ra anh chỉ là người chồng giả mạo của em thôi à? Vậy nên em mới nói rằng không muốn có con với anh?” Một âm giọng dịu dàng cùng với bàn tay gầy guộc của anh ta vuốt ve lấy bụng tôi, thế nhưng đằng sau điệu bộ ấy lại ẩn chứa đầy sát khí. Ôi không lớn chuyện rồi. Có điều gì đó đang trở nên rất sai trái, và có vẻ như sự sai trái đó lại vô cùng nghiêm trọng.